Khi người đã biết yêu người
Trái tim mềm với nụ cười trẻ
thơ
Khi nào ta thấy bơ vơ
...Và nghe chín khúc đoạn trường!
Chạnh mơ về lại con đường ngày
xưa
Quê nhà thương mẹ nắng mưa
Đồng sâu rẫy cạn sớm trưa nhọc
nhằn
Em ta tuổi quá mùa trăng
Chị ta tóc đã lâm thâm sợi buồn
Mấy mùa gió bãi trăng suông
Ta theo con nước xa nguồn ra
khơi.
Nẻo về... ký ức xa vời
Đâu miền thơ ấu một thời ấm
êm?!
ĐẶNG HOÀNG THÁM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét