Bài xướng:
Chiều
đông
Thương
Bầm cô quạnh buổi chiều đông
Vò
võ đồi quê thoảng gió lồng
Hương
biển đắm say thầm ước vọng
Ân
tình chắp cánh thỏa chờ trông.
Tóc
xanh bươn trải không lùi bước
Đầu
bạc xây đời chẳng quản công
Lành
lạnh heo may đầu xóm núi
Rạch Dừa,
01-11-2017
HÀN
NHUỆ CƯƠNG (Vũng Tàu)
Bài họa 7:
Con đã về...
Nhân
lễ đón nhận và an táng hài cốt Liệt sĩ N.V.Đ
Con đã về...! Gần năm chục đông
Hy sinh chiến trận, gió sương lồng.
Để Bầm vui dạ, thôi mong ngóng
Cho Mẹ thỏa lòng, hết đợi trông.
Đồng đội mỏi mòn, vơi nỗi tủi
Bạn bè ân nghĩa, khắc ghi công.
Vòng tay làng xóm, tình đồng đội
Con đã về...! Hơn bốn chục đông.
Đầu
đông Đinh Dậu 2017
PHẠM MẠNH KHANG
Bài họa 6:
Gió
bấc
Heo
về se sắt những chiều đông
Gió
bấc tràn qua trảng rú lồng
Hun
hút vật vờ manh vá... Hỏi...?
Tiêu
điều xơ xác giậu thưa... Trông...!
Mấy
bơ gạo mốc còng lưng cõng...
Vài
bát ngô bung cậy sức công...
Trệu
trạo lúc no khi đói rét
Thương
Bầm khóc cạn cả chiều đông.
Việt Trì, 04-11-2017
NGUYỄN NGÂN KHÁNH
Bài họa 5:
Mẹ
quê
Thấm
thoắt thu tàn lại đến đông
Vườn
khuya quạnh vắng, ánh trăng lồng.
Nghĩ thương chồng ốm, lòng đau quặn
Thức đợi con về, dạ ngóng trông.
Bảo học cả đời không kể sức
Việc nhà mỗi buổi chẳng nề công.
Trọn
đêm mất ngủ, lo và nhớ
Gió
tựa dao bào buổi chớm đông.
03-11-2017
SÔNG THU
Bài họa 4:
Chiều
đông
Sếu
về báo hiệu một mùa đông
Xa
Mẹ như chim đã sổ lồng
Sóng
cả mênh mông, Bầm gửi nhớ
Chiều
tà bịn rịn, Vợ chờ trông.
Tuổi
cao ước: Cả nhà sum họp
Thời
trẻ mong: Hàng họ góp công
Giá
lạnh quê người ghê gớm quá
Ngóng
chồng tê tái suốt mùa đông.
Tình Cương, 03-10-2017
TRẦN THỊ ĐIỂM (Cẩm Khê, Phú Thọ)
Bài họa 3:
Đón
con về...
Thầm gửi hương hồn
Liệt sĩ N.V.Đ
Bặt
vắng lâu rồi mấy chục đông
Người
ra mặt trận gió sương lồng
Mặc
Bầm xế bóng tàn hơi đợi
Để
Mẹ mỏi mòn mãi đếm trông.
Gìn
giữ quê hương, Anh gánh vác
Canh
phòng biên giới, Nước ghi công
Nghĩa
trang Liệt sĩ bia còn đó...
Đón
được con về... mấy chục đông.
Quê hương, 03-11-2017
CẨM PHÚ
(Cẩm Khê, Phú Thọ)
Bài họa 2:
Nhớ
con xa
Bầm
buồn day dứt những đêm đông
Bấc
buốt ào qua tựa ngựa lồng.
Tiếng
vạc mơ hồ khơi vọng tưởng
Nỗi
lòng hiu quạnh thức hoài trông.
Người
đi vực ngoại lo tìm chữ
Kẻ
ở quê nhà gắng góp công.
Cái
phận nghèo nàn tiên tổ giữ
Con
ơi!... Trĩu nặng những đêm đông.
Việt Trì,
03-11-2017
TRẦN
NHƯ TÙNG (Việt Trì, Phú Thọ)
Bài họa 1:
Nhớ
ơn sinh thành
Gánh
nặng qua ghềnh giữa gió đông
Đường
xa, áo đẫm buốt sương lồng
Tình
yêu ngọn lửa từng giây giữ
Nắng
ấm quê nhà mỗi bước trông.
Con
trẻ giờ đây đà thỏa chí
Mẹ
già buổi trước đã dày công
Cành
sai quả ngọt vườn xuân mới
Chấp
chới chim trời hót lượn đông.
Hồng Lĩnh, 02-11-2017
PHẠM
DUY LƯƠNG (Hồng Lĩnh, Hà Tĩnh)
* Trân trọng kính mời
quý thi hữi gần xa cùng vui họa tiếp bài thơ này. Bài họa xong, xin quý vị vui lòng
gửi vào địa chỉ email: nguoitinhcuong@gmail.com
– Chân thành cám ơn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét