Sông Thao nước lũ mênh mông
Có
cô con gái ngóng trông quê nhà
Cho dù sống ở nơi xa
Nước
lũ quê nhà cũng thấy nhói đau.
Lũ trôi hết cả hoa màu
Công
người chăm bón... còn đâu hỡi trời
Xin trời thương lấy dân tôi
Cho ngô lúa lại xanh tươi
Cho
đàn em nhỏ tiếng cười giòn tan
“Bảy mươi mốt”(*) lũ qua làng
Tai
ương ập xuống tan hoang cửa nhà.
Làng tôi từ đó chia xa
Chúng
tôi lũ trẻ đến già chẳng quên
Bến sông làng cũ êm đềm
Nhìn
dòng nước lũ lại thêm ngậm ngùi.
Rừng cây đừng phá người ơi...
Chung
tay bảo vệ đất trời quê ta
Cho bình yên đến mọi nhà
Dòng
sông êm ả, lời ca ngọt ngào...
(*)
Trận lũ lịch sử năm 1971.
Hà Nội 01-8-2018
TRẦN
TRỌNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét