Người
quê tất tả quanh năm
Hễ đặt mình nằm chân đập, chân xoa
Cái
xấu thì đậy trong nhà
Bao nhiêu tốt đẹp phô ra xóm làng
Nói
cười bỗ bã oang oang
Láng
giềng có việc mỗi khi
Mọi người xúm lại khó gì cũng xong
Sẻ
chia những lúc đói lòng
Tối đèn, tắt lửa xóm trong, ngõ ngoài
Cho
nhau củ sắn, củ khoai
Vô tư chân chất như loài cỏ cây
Ở
ăn như bát nước đầy
Thương yêu, dạy dỗ đến bầy trẻ thơ
Từ
ngày xưa đến bây giờ
Người quê vẫn thế, sống nhờ đất quê!
Nơi
xuất phát, điểm đi về
Dù ai xuôi ngược chẳng chê đất làng.
VŨ THỊ BẰNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét