Về quê cũng khác mọi khi
Hai bên đường đã xanh
rì lúa xuân
Lũy tre vẫn đứng phân vân
Cong mình đón những
người thân về làng
Liệu còn ai đó nhỡ nhàng
Trống chèo thúc giục đam mê
Sân đình trải chiếu
kín bề người xem
Lâu rồi mới lại gặp em
Thị Mầu lơi lả đang
thèm của chua
Trống chèo lúc nhặt lúc thưa
Gió mang hơi lạnh đưa
mưa về làng
Trống chèo đến lúc trễ tràng
Tôi còn đứng mãi dưới
làn mưa xuân
Trống chèo đưa tiễn bước chân
Bàn chân đầy đất giữ
phần hồn quê.
NGÔ QUANG TUẤN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét