Vì đâu, đừng hỏi vì đâu
Đừng tìm nguyên cớ qua cầu áo bay
Cũng đừng nhìn gốc đoán cây
Cũng đừng dò dẫm ao này hồ kia
Già non đoán lẽ thiếu thừa
Đâu đất thấp, đâu trời cao
Đâu
con đò cạn mái chèo khát khô
Tôi về
bãi chửa tra ngô
Khoai vừa đánh luống đợi mưa ngóng trời
Tìm em,
em đã đi rồi
Nhà bên vắng một tiếng cười trong veo
Tôi vì
cơm áo phải liều
Còn em duyên phận ai chiều cho xa
Cải ngồng
giờ đã lụi hoa
Rau dăm còn có ai mà đắng cay
Tình xưa
chôn chặt dạ này
Nghĩa xưa gửi mái tranh gầy chở che
Chỉ xin
em nhớ đường về
Lời nguyền hóa giải trăng quê lại
tròn!
TRẦN GIA THÁI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét