Thương
các cô giáo đi dạy học xa nhà những ngày mưa rét.
Cả hai lượt mấy mươi cây số
Trong một ngày... quá khổ. Em ơi!
Xe vừa lăn bánh đến nơi
Nhìn em mà thấy rã rời
chân tay.
Anh cứ ước đường này ngắn lại
Trời cũng dừng gió rét, mưa tuôn
Mắt em sẽ hết ngấn buồn
Nhớ những buổi trời mưa xối xả
Áo che rồi ngấm cả vào da
Làn môi tím ngắt, nhợt
nhòa
Nghiêng theo chiều gió,
em qua cánh đồng.
Vượt gian khó, em không trễ nải
Vẫn đêm ngày, miết mải việc công
Buổi trưa, ở lại trong
trường
Bánh mỳ nhai vội,...
càng thương em nhiều.
Nghỉ qua quýt, buổi chiều năm tiết
Giọng mượt mà, tha thiết, long lanh
Tròn vành, rõ nghĩa,
thanh thanh,
Bổng trầm,... hớp lấy hồn
anh thật rồi.
Anh mong lắm, em ơi! Bớt khổ
Một ngày kia nắng ló, mưa êm
Đường dài sẽ ngắn
lại thêm
Để em bớt khổ,... nặng
thêm nghĩa tình.
Phú
Lạc Phố, 16-01-2017
NGUYỄN CHÍ ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét