Tôi về lững thững bước đi
Trên con đường đất đã lỳ bước chân
Ngược xuôi gió bụi phong trần
Giờ lại nghe tiếng thì thầm đường
quê.
Nghe ngai ngái cỏ triền đê
Nghe con diều biếc gọi về tuổi thơ
Tôi đi tựa thể trong mơ
Vẫn nghe đồng rộng, sông dài
Vẫn thơm hương mái tóc ai bên thềm
Đường quê ơi! Đến dịu êm
Vẫn nguyên vẹn thế, chỉ thêm tình
này.
Tình này thêm chất men say
Góp gom từ những tháng ngày tha
hương.
PHẠM NGỌC LẠI (Nam Từ Liêm, Hà Nội)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét