Xế
chiều tội lắm ai ơi
Tóc
đen đã bạc da thời đốm nâu
Má
hồng nay đã chuyển màu
Mắt
xưa đen nhánh giờ đâu rõ ràng.
Tai
thời
câu được câu chăng
Chữ
tắc không đánh lại sang chữ tờ.
Ngày
xưa chẳng giống bây giờ
Ngày
xưa tay múp trắng ngần
Bây
giờ sạm nắng nổi gân xanh rờn.
Ngày
xưa hai má non mơn
Tháng
mười
tháng chạp nịu hờn
đỏ hây.
Ngày
xưa eo nhỏ thắt dây
Lưng
giờ đâu
thẳng như ngày còn son.
Ngày
xưa là gái một con
Trông
mòn con mắt nhiều “bôn”
trai làng.
Ngày
xưa chồng quý như vàng
Bây
giờ hắt hủi không màng còn
chê...
Thời
gian sao thật phũ phàng
Kéo
thời son trẻ chuyển sang tuổi già
Xế
chiều ai chẳng phải qua
Từ
trẻ sang già là lẽ đương nhiên
Thôi
thì mình cứ ở hiền
Gặp
lành đời sẽ phúc hiền đến ngay.
Đông
con nhiều cháu vui thay
Sống
vui sống khỏe có ngày hiển vinh.
NGUYỄN
TÚ ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét