Chín mươi tuổi mẹ vẫn mặc áo dài
Mẹ cười tươi khi có con cháu đến
Chín mươi tuổi vẫn tấm lòng
thương mến
Luôn nghĩ cho con – có trước có
sau.
Mẹ yêu ơi! Con tặng mẹ chai dầu
Để xoa chân trong những ngày trở
gió
Nuôi các con bao tháng năm khốn
khó
Ở quê ta vẫn thổi nấu bằng rơm
Khói cay sè hằn lên trong mắt mẹ
Cuộc sống mưu sinh mỗi người một
vẻ
Mẹ của con người phụ nữ tảo tần.
Trong yêu thương các con đã lớn dần
Đứa vào ngành y, đứa đi bộ đội
Ở miền quê đêm nằm thao thức đợi
Mong các con trở lại thăm nhà.
Các con ơi! Dù có ở nơi xa
Ngày tết đến thăm mẹ già con nhé
Cha đã đi rồi chỉ còn mình mẹ
Ở quê nhà mẹ mong ngóng các con.
Bao năm rồi sức mẹ đã mỏi mòn
Dù thành danh vẫn là con của mẹ
Các con mẹ giờ cũng không còn trẻ
Đã nghỉ hưu và sống giữa đời thường.
Nơi miền quê mang bao nỗi vấn
vương
Miền chiêm trũng những con đường
tuyệt đẹp
Hoa lá xinh tươi cánh đồng bát
ngát
Những đứa con xa mong ngóng trở về.
Đầu xuân này chúng con chạyvề quê
Để giỗ cha – mẹ chín mươi mừng thọ
Con đã mua bộ áo dài màu đỏ
Tặng mẹ thân yêu – đẹp giữa cuộc
đời.
Hãy sống vui, sống khỏe, mẹ yêu
ơi!
Dù cuộc sống còn gian truân nhiều
lắm
Hứa với mẹ rằng chúng con cố gắng
Sống hết mình để làm đẹp cho đời...
Tháng Giêng Mậu Tuất.
TRẦN TRỌNG (Hà Nội)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét