Ngần
ấy tuổi con thuyền vẫn lái
Tóc
bạc màu ở mãi một dòng sông
Khách
qua rồi có trở lại nữa không?
Từng
nét chữ quyện tâm hồn của bố
Chẳng
tính toan chuyện lời lỗ cuộc đời
Mong
đàn con vinh hiển rạng danh người
Chữ
tài đức con nhớ lời thầy dặn.
Đêm
lẳng lặng bên từng trang giáo án
Sợ
tuổi xuân sẽ hết hạn đưa đò
Thầy
âm thầm gom trí tuệ để cho
Khi
trở giấc thầy lo con lạc hướng.
Con
thuyền ấy vẫn khoan dung độ lượng
Khi
thủy triều ương bướng chẳng chịu ngoan
Thầy
cho yêu thương làm gói hành trang
Và
nhắc nhở giữ cẩm nang tài đức.
HỒNG DUYÊN – Theo: www.vietnamnet.vn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét