Mùa
màng lại về
Vất
vả đi theo
Con
nắng hong khô
Dáng
mẹ trên đồng
Nhấp
nhô
Bước
cao, bước thấp
Mắt
cay
Mẹ
đưa tay gạt vội
Quang
gánh về nhà
Cho
hạt gạo ngon hơn
Thương
mẹ một đời tất tả, lo toan
Thúng
mủng, nón mê,
Chợ
trưa, nắng xế,
Có
những bữa mẹ về mưa bất chợt
Gánh
cả bầu trời giông bão trên vai
Con
về chiều nay
Khói
lam chiều bay
Mẹ
ngồi tựa cửa
Bếp
nhà mình chờn vờn ánh lửa
Bữa
tối ngon hơn
Bởi
ấm vị quê nhà
Nghe
bát cơm thơm mùi nắng mới
Và
mặn vị mồ hôi mẹ rớt giữa trưa nồng.
TRẦN THANH SƠN – Theo: www.vietnamnet.vn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét