Gánh tình
Mẹ gánh trên vai
Buồn thương theo tiếng thở dài qua đêm
Từ nơi đất cứng mạ mềm
Mẹ tôi gieo hạt cho chiêm nối mùa
Tôi về nắng đã qua trưa
Rạ khô mẹ gánh khi chưa thấy đường
Nửa đời lội suối băng truông
Cha đi ở lại Trường Sơn chẳng về
Thương chồng tơi cụp nón mê
Mưa thì đậy, nắng thì phơi
Mái tranh che kín khoảng trời riêng tư
Lược cài suối tóc xanh xưa
Giữ vầng trăng khuyết khi chưa kịp đầy
Lạy trời cha hóa cơn mây
Mưa về bên mẹ cho ngày đỡ hanh
Lạy trời trên cõi cao xanh
Mây kia rắc hạt mưa lành xuống tôi
Bỏ qua bao ánh mắt mời
Mẹ về khâu áo bên cơi đựng trầu
Không chồng mẹ vẫn làm dâu
Nuôi con, gánh cả cơn đau mất chồng.
VÕ
THỊ HỒNG TƠ – Theo:
www.vanhocnghethuatphutho.org.vn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét