Nhón chân trong cõi hư vô,
Vời trông quê
mẹ mấy bờ ruộng thưa?
Cúi nhìn ngọn cỏ đong đưa,
Lòng người xin được tựa vai,
Thì thầm khe
khẻ một lời yêu thương.
Cùng đi trong cõi vô thường,
Nắm tay âm ấm
ngón xương ngón gầy.
Mong sao hé mở lòng người,
Cho tôi úp mặt
chắp mười ngón tay.
Xương xương mười đốt tay gầy,
Che nghiêng
nửa giọt mặn này trong tôi.
Bao giờ giọt nước giữa trời,
Ruộng khô hạt
lúa, lòng người hạt mưa.
Cho tôi hứng
lấy hạt mưa cõi người.
Bao giờ mở rộng lòng người,
Cho tôi quỳ
xuống chắp mười ngón tay,
Rưng rưng nữa giọt mặn này,
Run run mười
đốt tay gầy hiến dâng.
Bures-Sur-Yvette, 16-9-2014
HOÀNG
PHONG - Theo:
www.quangduc.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét