Tháng Tư nắng mới dịu
dàng
Gió đưa thoang thoảng, hoa xoan rụng đầy
Nồng nàn hương bưởi
đâu đây
Nhụy vàng, bông trắng – dâng đầy ước mơ.
Bao giờ cho đến...
ngày xưa...
Để ta ngắt cánh hoa mua ven đồi
Tháng Tư trong dạ bồi
hồi
Chồi non lộc biếc nồng
nàn
Kìa con tu hú gọi đàn thiết tha
Ngoài vườn xanh mấy
cây na
Bố trồng năm ấy nở hoa thơm nồng.
Vườn nhà cây cọ trổ
bông
Dịu dàng, e ấp cho lòng nhẹ tênh
Hoa không rực rỡ long
lanh
Hẹn hò đôi lứa môi hồng xinh tươi.
Ai người đã đến quê
tôi
Sông Thao mát rượi, núi đồi ngát xanh
Nghiêng mình dưới nắng
lung linh
Hoa cài mái tóc, cho mình nhớ ta.
Quê hương, tiếng gọi thiết tha
Tháng Tư nhớ lắm – món quà năm xưa.
Chợ phiên hoa trái đầu
mùa
Mẹ về ríu rít quả chua tuyệt vời.
Nhót ngon chín quá mẹ
ơi
Đỏ tươi mọng nước, thử rồi không quên
Bây giờ cứ đến chợ
phiên
Món quà giản dị, mạch nghiền trong tôi.
Xa quê cũng đã lâu rồi
Nhót chua, cọ ỏm,... cả đời nhớ mong
Nỗi niềm ấp ủ trong
lòng
Tháng Tư thành phố những mong quê nhà.
Hà
Nội, chiều 01-4-2017.
TRẦN TRỌNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét