Tôi về xóm nhỏ tìm xưa
Một nôn
nao bước, một vừa bâng khuâng.
Thẫn thờ ngọn gió đồng xuân
Dắt tôi
qua lối tần ngần bê-tông
Vườn em vẫn cũ như lòng
Bậc thềm quen lối bóng leo
Một ngôi
nhà gạch lèo tèo giấc quê!
Cha già, mẹ yếu, ngày đi
Sang
ngang phải chuyến em về được đâu?
Tựa mình với cửa nhìn sâu
Chao ôi!
Ai đã nhuộm màu thời gian!
NGÔ HÀ PHƯƠNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét