Anh sẽ về quê mẹ với em
gom gió lạnh
nhốt vào tay áo
chừa chút heo may
tô xuân thì huyền ảo
nếm môi hồng
Anh có về quê mẹ với em không?
thổn thức trong mơ
mà sao tha thiết thế
nhẹ vòng eo qua chiều lộng gió
bóng soi nghiêng
sóng sánh mặt hồ.
Anh đã về, đâu phải giấc mơ
quá khứ buồn
ném vào bếp lửa.
kệ nó cháy
còn em... còn tất cả.
Đông về
hết nắng
có anh…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét