Xướng họa Thơ Đường
Bài xướng:
Dê
Từ thuở xa
xưa những chú dê
Quanh năm
luôn có các em kề.
Râu xồm
hùng dũng tìm đường đến
Sừng vểnh
hiên ngang kiếm lối về.
Sáng đón
các nàng ngay trước cổng
Chiều chờ
dăm ả tận triền đê.
Sữa ngon,
tiết ngọt nhiều người khoái
Riêng nhóm
máu này lắm kẻ mê!
Bài
họa 29:
Vịnh
cụ Dê
Mã đáo
thăm nhà nhắc cụ Dê
Ất Mùi năm
mới đến liền kề
Người say
nhộn nhịp đào mai quất
Lão mải nô
đùa dốc cỏ đê
Khuyên chớ
quá đà quên vợ ngóng
Xuân sang
trí lực thêm sung mãn
Ta vốn đa
tình khó hãm mê.
NGUYỄN
ĐÌNH NGHỊ
Bài
họa 28:
Ẩm
thực
Năm ngài
đến nhậu tiết canh Dê
Tuý luý ba
hoa chẳng muốn về
Muốn được
dòn dai nuôi đỉnh núi
Còn ưa béo
ngọt thả bờ đê
Thăn thui
phải có tương gừng cạnh
Tái nhúng
cần thêm sung ngổ kề
Khoái chí
kêu chai dương ngọc tửu
Đêm khuya
tỉnh giấc lại… đam mê.
VIÊN QUỐC BÁU
Bài
họa 27:
Số
phận con Dê
Ai mà
chẳng biết đến chàng Dê
Sáng sớm
"qua loa" tối lại về
Chạy kiếm
mầm non nơi dốc núi
Lùng tìm
lá nõn chốn triền đê
Thui lông
chủ quán treo trên giá
Hãm tiết
phu làm để cạnh kề
Phút chốc
cuộc đời thành mồi nhắm
Râu dài
vểnh ngược thật là mê.
V.Q.B.
Bài
họa 26:
Vịnh
con Dê
Tính tình
cuồng dục nhất loài Dê
Bất kể
sáng đi hoặc tối về
Sinh sự
thụt thò ngay vách núi
Dở trò
động cỡn cả ven đê
Ưa luôn
bám chị theo liền sát
Thích mãi
bên em đến cận kề
Lắm bận
quên ăn tìm khoái cảm
Lúc nào
cũng hám… quá si mê.
PHẠM VĂN
THỬ
Bài
họa 25:
Cảnh
tỉnh
Nhắn mấy
chàng ham món vú dê
Của heo
giả đấy chớ rinh về
Nhà hàng
chế biến đầy trên phố
Quán cóc
nấu xào khắp vệ đê
Hám lãi cứ
làm, tâm chẳng động
Tham tiền
đâu nghĩ án đang kề
Toàn là
thịt bẩn không nguồn gốc
Khoái khẩu
xơi nhầm ắt ngủ mê!
NGÔ QUỐC LỘC
Bài
họa 24:
Chào
Xuân Ất Mùi
Tuổi Mùi vinh
hiển chính danh Dê
Tiễn Ngọ chào
Xuân mới trở về
Phúc đến
tựa hoa đào rợp phố
Lộc dâng
như cỏ biếc tràn đê.
Oai phong
sừng quý đều chân bước
Bệ vệ râu
sang đón bạn kề
Đặc sản
thịt dê say bữa tiệc
Sữa dê mát
bổ lắm người mê.
TỪ VĂN BÁI
Bài
họa 23:
Vịnh
con Dê
Hiền lành
như đất họ nhà Dê
Tiễn Ngọ qua
đi đón hắn về
Những muốn
tung hoành trên vách núi
Đâu màng
cặm cụi dưới chân đê.
Theo đàn tha
thẩn khi đây đó
Chiều bạn
vô tư lúc cận kề
Chẳng ngại
thế gian vu tiếng… “cụ”
Tuổi này
thiên hạ khối người mê.
DƯƠNG XUÂN
TẤN
Bài
họa 22:
Dê
Ất Mùi
Dê vui
đón việc Ngựa trao Dê
Dê gánh
tương lai mới đã về
Dê quyết
giảm nhanh nguồn cứu thế,
Dê nguyền xóa
hết tệ… ra đê
Dê nâng
dân trí, nâng kinh tế,
Dê chống
nhũng tham, chống tặc kề
Dê sáng chủ truơng, cao sách kế
Dê xây
nước mạnh đẹp say mê.
NGUYỄN DUY
NGHĨA
Bài
họa 21:
Nhà
Dê đón Xuân
Bác Ngọ trao chìa khóa chú Dê
Mở toang Dê
đón nắng Xuân về
Dê con
chạy tót leo cành khế,
Dê lớn
kéo đàn lên mái đê.
Dê mẹ nhìn sông dềnh mấp mế
Dê cha
ngắm nước sóng liền kề
Cả nhà Dê thấy sao hay thề,
Dê nhẩy
múa vui, ai cũng mê.
DUY NGHĨA
Bài
họa 20:
Nuôi
Dê
Ruộng vườn
mất hết phải chăn dê
Lên tận
vùng cao lão tậu về
Cậy đám
cây hoang nơi dự án
Nhờ vàm
cỏ dại chốn triền đê
Dẫu nhà
sung túc còn xa cách
Nhưng cảnh
gieo neo bớt cận kề
Mỗi bận
xuất chuồng dăm bẩy chú
Đủ tiền
đáp ứng chút đam mê.
CHƯƠNG PHÚ
Bài
họa 19:
Chưa
tỉnh
Ngán đức
ông chồng nhóm máu dê
Đi đâu
chửa tối đã kêu về
Già còn
hám vật trầy da gối
Trẻ đã ham
quần nát cỏ đê.
Kế hoạch
vỡ tung nghèo kiết xác
Gian nan
bám riết khó liền kề
Khuyên
thôi, bảo nữa trời cho thế
Chết cũng
không chừa vẫn cứ mê.
CHƯƠNG PHÚ
Bài
họa 18:
Nuôi
Dê
Xuân Mùi nhất
định phải nuôi dê
Lên tận
cao sơn kiếm giống về
Lựa chú
râu dài cho gác cửa
Chọn bầy
mông nở thả rông đê
Khi vui
tửu huyết công tê tái
Lúc xỉu ngọc
dương kích cận kề
Không sợ nhậu
nhiều lo nhiễm máu
Lỡ mà mắc
bệnh… khối em mê!
HỒ VĂN THIỆN
Bài
họa 17:
Vịnh
con Dê
Mặt ngắn
râu chòm độc đáo… Dê!
Sáng đi
gặm cỏ tối quay về
Vài anh
hùng hục nơi bờ bụi
Dăm chị
nhẹ nhàng chỗ mé đê
Chú nhóc
buồn sừng lao giậu húc
Nàng tơ
ngứa má sát vai kề
Chưa già
mà đã lên hàng… cụ
Chàng
đực... liên hồi khiến cái… mê!
LÊ TRƯỜNG
HƯỞNG
Bài
họa 16:
Năm
Dê
Ngựa mới
đi rồi đã thấy Dê
Ung dung
thanh thản bước chân về
Nhìn ngô
xanh mướt đầy ngoài bãi
Ngắm lúa
vàng ươm sát dưới đê
Mùa vụ bội
thu đang gấp tới
Xóm làng
no đủ sắp gần kề
Hứng lên
đứng trấn ngay ngang cửa
Lần lượt
các nàng tít mắt… mê!
LÊ TRƯỜNG
HƯỞNG
Bài họa 15:
Chuyện
Tô Vũ mục dương
Tương
truyền Tô Vũ mải chăn dê
Nước lũ
tràn thung chắn lối về
Một ả đười
ươi đem nhốt động
Vài hòn đá
tảng bít làm đê
Lần khân
vặt lá rừng bên cạnh
Khắc khoải
chằng dây núi cận kề
Đợi quái
cùng con đi hái quả
Chàng băng
suối rộng thoát con mê
VIÊN QUỐC BÁU
Bài họa 14:
Sướng
mê
Ngon nhất
trên đời chỉ thịt dê
Đi mà gặp
bán phải mua về
Đâu quên
vợ đón khi đầu ngõ
Mải nhớ
con chờ lúc cuối đê
Xả, ớt,
xào lăn, thùng rượu cạnh
Gừng,
chanh, bóp tái, két bia kề
Lại thêm
món tiết tăng sinh lực
Ăn nhậu
xong rồi cứ sướng mê.
ĐỨC CHÍNH
Bài họa 13:
Dê
cụ
Bạn hỡi!
Xem kìa có cụ Dê
Xung quanh
mấy chục Cái Tơ kề
Sừng cong
ngắn cổ nom mà thích
Râu rậm to
cà ngắm đã mê
Chập choạng
còn mơ trên đỉnh núi
Chiều tàn
vẫn mải dưới bờ đê
Thiên
nhiên mến tặng nhiều cây cỏ
Lắm lúc ăn
no chả muốn về.
TRẦN QUANG
TUÂN
Bài họa 12:
Ta
cứ ngất ngây
Ngon lắm
chính là cái món dê
Bên nhau
ngây ngất khó ra về
Bát hầm
thơm nức cho ta thú
Đĩa tái
ngọt lừ để bạn mê
Rượu đã
say sưa khi cốc chạm
Thịt còn
bí tỉ lúc môi kề
Dở, hay
thế sự cần chi biết
Tớ cứ rung
đùi quán cạnh đê!
ĐÀO NGUYÊN
LỊCH
Bài họa 11:
Đặc
sản bổ dương
Đi chợ săn
lùng món thịt dê
Tối nay
khấp khởi đợi chồng về
Rượu ngon
mua ở hàng trên phố
Rau sống
hái từ ruộng mé đê
Một miếng
anh ơi! Này cốc chạm
Hai ly
nàng hỡi! Lại môi kề
Bổ dương
ích khí nguồn sinh lực
Thỏa mãn
đêm tình cứ thích mê.
NGUYỄN ĐẮC
CÔNG
Bài họa 10:
Sảng khoái
Rảnh rỗi
nhàn đàm khoản thịt Dê
Bao nhiêu
sảng khoái sẽ đem về
Xa dần lẩy
bẩy khi leo dốc
Vắng hết
phì phò lúc vượt đê
Đuổi những
lo buồn môi chẳng áp
Xua đi
nghĩ ngợi má không kề
Thiên
nhiên đã tặng nguồn dinh dưỡng
Cái thuở
ban đầu lại thấy mê.
TRẦN NGỌC
BÍCH
Bài họa 9:
Tiệc tất niên
Cẩu nhục treo liền cạnh thủ dê
Sơn dương húc dậu – Ất Mùi về
Ngọc hành, vú nướng nhìn khêu gợi
Tiết đĩa, đùi hầm ngắm luyến mê
Luộc tái, tương gừng thơm mũi ngửi
Xào lăn, nhúng mẻ ngọt môi kề
Chén thù, chén tạc đời vui quá
Quên bẵng quê nhà sắp… “vỡ đê”!
VĂN CƯỜNG
Bài họa 8:
Chàng
Dê
Râu dài,
mắt hí, tính si mê
Thấy bóng
hồng nhan chỉ muốn kề
Ngứa lợi
nhai cây luồn vách đá
Buồn sừng
húc dậu lượn triền đê
Đã thuần
chăn dắt quen đường cũ
Không ngại
thả rông lạc lối về
Dâng hiến
cho người thang thuốc quý
Tiết canh,
ngẩu pín tấm lòng Dê.
NGÔ QUỐC LỘC
Bài họa 7:
Khác
máu
Năm
Mùi tán gẫu chuyện con Dê
Nặng số trăng hoa gái cặp kề
Buổi sáng vươn
sừng thơm các ả
Xế chiều
dẫn lối “nhảy” trên đê
Tháng ngày
lặp lại thêm hưng cảm
Sớm
tối coi khinh chuốc nhọc về
Cái khoản
bơm tình không biết mệt
Ông
già khác máu cũng đam mê!
TRẦN ĐÌNH
LÝ
Bài họa 6:
Vịnh con dê
(Bát điệp dê, bát vận ê)
Tung tăng năng động giỏi như dê,
Dê rủ nhau đi đón tết về,
Dê bố lại quê leo hái khế,
Dê con ra bãi giỡn lên đê.
Chị dâu dê mắn... chồng mau bế,
Anh cả dê ham... vợ sớm kề...
Phát triển... nhà dê sung túc thế
Đến thăm dê suớng, thấy mà mê.
NGUYỄN DUY NGHĨA
Bài họa 5:
Món này xơi tái
Khoái khẩu bao người có máu dê
Lầu xanh, khách sạn sẽ tìm về
Ngứa sừng húc đổ bao bờ dậu
Ấm cật đi mòn cả quãng đê
Ăn chả quen mùi mày mắt liếc
Thèm nem say mặt má môi kề
Món này xơi tái thời ngon tuyệt
Tan nát gia đình vẫn cứ mê.
VÕ BÁ LỢI
Bài họa 4:
Bốc máu dê
Gái gú có ngài sướng mẩn mê
Bao phen đâu ngại cứ nằm kề
Ấp ôm, nắn bóp khi trên dốc
Hôn hít, sờ lần lúc dưới đê
Mỏ đỏ quây liền không lối thoát
Mắt xanh giữ riết hết đường về
Si-đa bám lấy toi đời đấy
Sao lại cứ còn bốc máu Dê?
ĐÀO NGUYÊN LỊCH
Bài họa 3:
Tuyệt
vời mê
(Nương vận)
Tưng bừng
năm mới mang tên Dê
Rạo rực
tim sôi giục giã về
Ngóng đợi
em chờ trên bến nước
Mỏi mong
anh đón cạnh triền đê
Tình nồng
chung gối trầu cau kết
Nghĩa
nặng trọn đời đá sắt kề
Đã hẹn
xuân này thưa bố mẹ
Ta làm đám
cưới tuyệt vời mê.
VÕ BÁ LỢI
Bài họa 2:
Bi hài bợm
nhậu
(Nương vận)
Đặc sản
Ninh Bình món tái dê
Ham vui đệ
tử mãi chưa về
Quên con
nghỉ học mùa dâng lũ
Bỏ chị nằm
chờ tháng vỡ đê
Váy ngắn
eo thon em tiếp thị
Môi xanh
má đỏ gái gần kề
Vung tay
quá trán, ngày mai nhịn
Vợ chửi,
không tiền, hết máu mê.
VĂN CƯỜNG
Bài họa 1:
Gặp
gỡ tất niên
Chân hầm
thịt tái tiết canh dê
Món bổ âm
dương đãi bạn về
Sực nức
mùi xào ngang ngõ huyện
Thơm lừng
khói nướng dọc bờ đê
Tha hương
hạ trước còn ly biệt
Hội nhập
xuân nay đã cận kề
Cạn chén
mừng nhau thêm mạnh giỏi
Thơ Đường xướng
họa vẫn say mê.
VĂN CƯỜNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét