Ngày con bé bỏng thơ ngây
Vẫn thường theo ngoại tưới dây
trầu vàng
Trời chiều gió thổi mênh mang
Lòng con rộn rã bên hàng trầu
tươi.
Trầu, cau theo ngoại một đời
Như tình với nghĩa chẳng rời
cách xa
Giờ thì trầu cũng thêm già
Ngoại về nơi ấy có hay
Vườn xưa vắng ngoại bao ngày hắt
hiu
Ngày nào được ngoại nâng niu
Nay trầu xa ngoại bao chiều xác
xơ.
Chạnh lòng con nhớ ngày thơ
Thuở còn bên ngoại ngu ngơ nói
cười
Nhưng giờ ngoại đã xa xôi
Bỏ dây trầu lại bên đời héo khô.
NGUYỄN
MINH THUẬN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét