Tiết Xuân đã mãn đâu mà
Bánh chưng mấy cặp trong
nhà vẫn treo
Thịt còn ướp kiểu nhà nghèo
Mẹ tôi sớm cõng gió heo
ngoài đồng
Đồng xa một bóng lưng còng
Mạ non mấy gié giữa lòng
bàn tay
Run run một tấm thân gầy
Đến khi nhọm nhẹm mặt người
Trăng non lơ lửng mẹ tôi
chưa về
Quanh trành vẫn dưới chân đê
Áo tơi no gió, nón mê
nghiêng đầu...
Cái nghèo cứ nấp đằng sau
Cuộc đời gắn với hàng cau
trước nhà
Liêu xiêu dáng mẹ nhạt nhòa
Ngẫm mà thương lắm mẹ ta
một đời
Cánh đồng thấm đẫm mồ hôi
Chân trần vẹt gót nụ cười
yêu thương
Mẹ ơi! Mẹ với quê hương
Mãi là điểm tựa trên đường
con đi.
Phú
Lạc Phố, vụ Đông – Xuân 2017.
NGUYỄN CHÍ ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét