Phú Khê gần đất Tình Cương
Sông Thao nước đục, chung
đường về quê
Ngày xưa tan lớp học về
Gặp nồi bánh sắn, mẩn
mê cả người
Tung tăng nhìn ngược, chạy xuôi
Khoe om cả xóm, nói cười
râm ran
Biết bao tình cảm chứa chan
Quê tôi, yêu lắm – Tình Cương
Cùng nhau thăm lại con đường
chung xưa
Bốn nhăm năm đã có thừa
Lên đường ra trận năm xưa
ngậm ngùi
Ba lô, bánh sắn,... con ơi!
Nhớ! Bầm gói sẵn đây rồi –
mang theo...
Nhà mình chẳng có đỗ mèo
Bánh này nhân... đũa,
mang theo làm quà
Bao nhiêu năm tháng trôi qua
Trong lòng vẫn nhớ món
quà năm xưa.
TRẦN TRỌNG (Hà Nội)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét