Mưa phùn giăng mắc thương Bầm
Thu
heo may rắc lâm thâm... chạnh buồn
Hè giông chớp bể mưa nguồn
Ngợp
trời kỷ niệm trào tuôn... nhớ thầm!
Quê tôi Phú Thọ có Bầm
Quê
người ta gọi: U, Ầm, Mẹ,... cơ!
Bầm em từng đến trong thơ
Quê mình gọi Mẹ: Bầm ơi!
Xưng
hô cũng lạ, lâu rồi thành quen
Không xưng “Con”, lại xưng “Em”(!?)
Dẫu
xa vẫn cứ... không quên “Em – Bầm”
Dưới mưa con bỗng hỏi thầm:
Chuyện
xưa Bầm nhớ không Bầm? Bầm ơi!
LÊ THỊ KIM LAN (Việt Trì, Phú Thọ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét