Bầm
ơi! Giờ này đang độ cuối Đông
Sương
mờ giăng, kín khắp cả cánh đồng
Áo
tơi trên lưng căng phồng no gió
Hun
hút lùa, Bầm có lạnh lắm không?
Cánh
đồng quê, nước vẫn nổi mênh mông
Tết
Nguyên đán lại đang về trước ngõ
Nhà
làm ruộng nên con thường nhớ rõ
Gieo
mạ xong, trời đổ rét căm căm
Ni
lông phủ, Bầm che chân mạ ấm
Trời
thấm lạnh, mưa phùn bay lấm tấm
Bầm
ngồi mong cây mạ lớn từng ngày.
Thiên
hạ ngoài kia sắm tết đông tây
Bầm
vẫn gánh trên vai quanh giành mạ
Quần
xắn gối lội bùn,... thương Bầm quá!
Lưng
ngắm trời, chân cứ thế đi lui.
Thương
lắm Bầm ơi! Suốt cả một đời
Tần
tảo sớm khuya cùng trời, vá đất
Quanh
năm vẫn áo nâu sồng chân chất
Thương
chồng con quên cả bản thân mình.
Cho
đến giờ khi xã hội văn minh
Bầm
vẫn thế, chất thuần nông không đổi
Vẫn
dành dụm sợ ngày mai thiếu đói
Vẫn
ăn dè... sợ sẽ chẳng làm ra.
Chiều
mùa Đông, nhìn giữa cánh đồng xa
Dáng
nhỏ bé, hao gầy liêu xiêu gió
Bầm
ơi!... Tiếng gọi trong con rất nhỏ
Nhưng
âm vang, se sắt tận cõi lòng.
Phú Lạc Phố,
ngày giáp tết Mậu Tuất 2018.
NGUYỄN
CHÍ ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét