Sáng
mồng một có gì như thiêu thiếu
À!...
Đúng rồi, ta chẳng có lì xì
Nhớ
ngày xưa khi còn bé tì ti
Sáng
mồng một bố bầm thường phát vốn.
Cuộc
sống bấy giờ biết bao thiếu thốn
Mặc
chẳng kín người, ăn chẳng đủ no
Đứng
ở góc nhà run rẩy, co ro
Bao
năm rồi vẫn thói quen chờ đợi
Không
phải vì những vật chất cao xa
Năm
xu thôi có nhiều nhặn đâu mà
Nhưng
ý nghĩa suốt đời không quên được
Giờ
lên ông mà vẫn còn ao ước
Chính
đáng thôi, bởi thế mới là người
Biết
lưu điều tốt đẹp của một thời
Để
ta kính nhớ ông bà, cha mẹ.
Nguyên đán Mậu
Tuất
NGUYỄN
CHÍ ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét