Mẹ
yêu dấu của con, đã lâu rồi con chưa về thăm nhà, cả nhà mình vẫn khỏe chứ ạ?
Con nhớ lần trước khi con về thăm nhà thì cánh tay của mẹ đang đau lắm, mẹ đã
đỡ chưa thế. Mẹ ơi, mẹ có biết khi con đi bộ cùng với mẹ, nhìn tấm lưng của mẹ
từ đằng sau con mới thấy mẹ gầy đi nhiều quá. Lúc đó con muốn ôm lấy mẹ
ngay mẹ à, nhưng không hiểu sao con không làm được. Chắc mẹ vất vả vì con nhiều
lắm, phải không mẹ.
Mẹ ơi, có xa gia đình con mới thấy
gia đình quan trọng như thế nào. Quả thực, dù đi đâu chăng nữa thì cũng không
đâu bằng được ngôi nhà của mình. Con đã từng rất mong được xa gia đình, nhưng
khi ra ngoài rồi con mới hiểu tấm lòng cha mẹ. Bạn bè xung quanh con rất tốt,
trên nhà trọ con cũng đã có một gia đình mới, rất vui mẹ ạ. Nhưng đôi khi con
thèm da diết được về với mẹ, dù chỉ để nghe mẹ mắng con “không biết giữ gìn sức
khỏe, ngày một gầy đi” hay phàn nàn vì con dậy muộn…
Mẹ ơi, 9 tháng 10 ngày mẹ mang nặng đẻ đau để sinh con ra trên cõi đời này. Mẹ vất vả cả cuộc đời cơ cực để nuôi dạy con, mẹ túc trực bên con mỗi khi con ốm, mẹ lo lắng cho con từng giờ từng phút. Dù đói khổ mẹ vẫn bảo rằng no để con ngon miệng, no bụng. dù có buồn mẹ vẫn bảo vui vì sợ con lo lắng, phân tâm trong học tập. Dù khó khăn vất vả mẹ vẫn cười thật nhiều để con yên tâm trong cuộc sống. Mẹ làm cho con nhiều việc vậy mà hình như con chưa làm gì được cho mẹ, con vô tâm quá phải không mẹ.
Mẹ ơi, 9 tháng 10 ngày mẹ mang nặng đẻ đau để sinh con ra trên cõi đời này. Mẹ vất vả cả cuộc đời cơ cực để nuôi dạy con, mẹ túc trực bên con mỗi khi con ốm, mẹ lo lắng cho con từng giờ từng phút. Dù đói khổ mẹ vẫn bảo rằng no để con ngon miệng, no bụng. dù có buồn mẹ vẫn bảo vui vì sợ con lo lắng, phân tâm trong học tập. Dù khó khăn vất vả mẹ vẫn cười thật nhiều để con yên tâm trong cuộc sống. Mẹ làm cho con nhiều việc vậy mà hình như con chưa làm gì được cho mẹ, con vô tâm quá phải không mẹ.
Mẹ ơi! Con vẫn nhớ câu nói mẹ nói
với chị em con: “mẹ học không hết cấp 2 nhưng các con thì phải học hết đại học,
không học hành đến nơi đến chốn vất vả lắm con à, vất vả mấy mẹ cũng nuôi các
con ăn học đầy đủ”. Con thấy tự hào về mẹ lắm mẹ à, chúng con được ăn học như
bây giờ là nhờ công ơn cha mẹ, con suốt đời không quên đâu mẹ ơi.
Mẹ ơi! Mẹ vất vả vì con như vậy mà
chưa một lần con nói lời cảm ơn, cũng chưa một lần con nói “con yêu mẹ nhiều
lắm”, dù trong con câu nói này luôn thường trực. Mùa Vu lan đang
đến gần, nhìn những người cài hoa hồng trắng mà con thấy con hạnh phúc khi con
được cài hoa hồng đỏ mẹ ạ. Con nguyện cầu mẹ có nhiều sức khỏe để con mãi được
gắn bông hoa đỏ thắm và con được đền đáp công ơn sâu nặng của mẹ luôn dành cho
con.
“Hôm nay ngày hội Vu Lan
Con về lễ Phật lòng càng hân hoan
Cài bông hồng đỏ vẹn toàn
Ngập tràn bóng mẹ lo toan thuở nào.
Mẹ ơi con mãi tự hào
Mẹ như Phật sống biết bao nghĩa tình
Con quỳ trước ánh quang minh
Lắng lòng tụng niệm lời kinh nhiệm màu.
Thì thầm con lại nguyện cầu
Mẹ luôn an lạc năm châu thái hòa
Bến bờ sinh tử vượt qua
Để bông hồng chẳng nhạt nhòa phôi pha.”
Con của Mẹ!
“Hôm nay ngày hội Vu Lan
Con về lễ Phật lòng càng hân hoan
Cài bông hồng đỏ vẹn toàn
Ngập tràn bóng mẹ lo toan thuở nào.
Mẹ ơi con mãi tự hào
Mẹ như Phật sống biết bao nghĩa tình
Con quỳ trước ánh quang minh
Lắng lòng tụng niệm lời kinh nhiệm màu.
Thì thầm con lại nguyện cầu
Mẹ luôn an lạc năm châu thái hòa
Bến bờ sinh tử vượt qua
Để bông hồng chẳng nhạt nhòa phôi pha.”
Con của Mẹ!
BÔNG BÔNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét