Mẹ, ngày hai buổi tới trường
Mình cha lội ruộng kiếm
đường sinh nhai
Năm con đầy đủ gái trai
Chỉ mong khôn lớn ngày
mai thành người
Bây giờ tuổi mới đôi mươi
Xuống ghềnh, lên
thác,… con thời hiểu ra
Chông chênh, góc cạnh bôn ba
Nửa đời chưa vững huống
là còn son
Bước đầu chập chững đời con
Mẹ cha không sống đời đời
Chở che con
mãi chẳng rời,… Phải chi?
Đất nhà khó nhọc như ri
Ông bà cha mẹ cùng
thì… làm ra
Các
con khôn lớn đi xa
Chỉ mong đoàn kết, nếp
nhà sửa tu
Sống thời thoát cảnh âm u
Tránh xa ma túy, ngục
tù,… khắc ghi
Chẳng cần khách sáo làm chi
Nhớ thường thăm hỏi,
bởi vì cô đơn,…
Tắt hơi khi khuất núi non
Chẳng cần con khóc nỉ
non làm gì
Giỗ đầu cũng chẳng cần chi
Mâm to cỗ lớn,… đem
đi cúng… ruồi
Mong con ứng xử êm xuôi
Đúng là bổn phận của
Người làm Con
Mẹ cha sức khỏe héo mòn
Tuổi già, tất phải cậy
con dựa vào
Nuôi con, trả nghĩa trước sau
Chỉ mong bớt được khổ
đau ở đời
Quả – Nhân, Nhân – Quả, nhớ lời
Sinh – Già – Bệnh –
Chết, một đời,… Than ôi…!
Cuộc đời Thiện – Ác,… thế thôi
Tu tâm, dưỡng đức… mẹ
thời an vui…
Giữ tâm trong sạch, sáng ngời
Con đường chính
nghĩa cao vời thâm sâu
Suy cho kỹ, nghĩ trước sau
Sống luôn phải ngẩng
cao đầu nghe con
Mai này trái đất vẫn tròn
Còn người tốt sẽ vẫn
còn tình thương
Mới hay muôn sự… Vô thường!
Yêu thương phải biết
nhún nhường, từ bi,…
Phải chăng không mất những gì
Phải chăng còn mãi
thứ chi… đời đời.
Mai này con sẽ nên Người
Kết đoàn, hạnh phúc
thắm tươi, sum vầy.
THÚY HOA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét