Em ơi! Hãy về miền quê anh
Em sẽ thấy hào quang xanh
bừng lên
trên nương chè, tán cọ.
Khi chưa có tên quốc gia, lãnh thổ,
Đất linh thiêng này đã in dấu bàn
chân,
Bước ra từ hồng hoang trụi trần,
Làm chủ đất trời, biển rừng, sông
suối.
Thoát khỏi cảnh lụi lầm, mông muội,
Bằng bàn tay lao động cần cù
Thời gian trôi cùng những lời ru,
Từ sâu thẳm cội nguồn sự sống
Một vầng hào quang le lói, mông lung
Điểm khởi đầu: các triều đại vua
Hùng
Đất và Nước như vây Rồng cánh
Phượng.
Bầu trời vô tư dội từng cơn mưa
xuống,
Rót nắng hồng đánh thức những mầm
xanh
Trút bão giông lên sự sống mỏng manh
Thử thách chất hùng anh trong con
Hồng, cháu Lạc.
Cây lúa mọc, đất hình thành xã tắc.
Tán cọ xòe: những mặt trời xinh.
Vũ trụ bao la tỏa sáng bình minh
Trên đỉnh núi Hùng muôn ngàn tia rực
rỡ.
Mảnh đất này đã chịu nhiều gian khổ,
Bão lửa chiến tranh trăn trở bao
đời;
Nhưng hào quang xanh vẫn mãi rạng
ngời
Trên những nương đồi, dòng sông, con
suối.
Phân biệt con người ngoài cái tên,
cái tuổi
Còn có nhân dân, Tổ quốc, cội nguồn.
Nơi đong đầy những kỷ niệm vui buồn
Nơi ta sinh ra, lớn lên và trở về
với đất.
Nơi còn lại những điều thiêng liêng
nhất
Nơi ta nuôi khát vọng hòa bình,
Ươm cuộc sống hiền lành, chân
thật.
Quê hương mình lung linh hào quang
xanh.
NGÔ TOÀN THẮNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét