Mùa xuân dần tàn trên quê mẹ thân
yêu
Nắng gục bờ vai liêu xiêu hàng lệ
nhỏ
Lặng lẽ bước chân xót xa miền nhung
nhớ
Nhớ mái nhà, nhớ dáng mẹ thân thương
Tuổi thơ lon ton vướng chân bà mỗi
sáng
Vùng vẫy bến sông bên cha thuyền cá
nặng
Khúc khích tiếng bơi chèo đêm giã
bạn hò ơi!
Những đêm hè trăng dát bạc sông sâu
Chị gió ngủ quên sao giăng đầy kẽ lá
Bạn dế kéo chuông đong đưa bài nhạc
trẻ
Sóng ghẹo chú ve sầu thêm nức nở
dòng trăng.
Những tháng ngày thơ dại vẫn còn ôm
Dòng sông quê dấu chôn nhiều hoài
niệm
Tuổi thơ đi sóng con thuyền đưa tiễn
Xào xạc tiếng ru hời hoa bưởi trắng
lòng sông.
Qua cái thời nông nổi với lông bông
Trở lại dòng sông trong mùa xuân dịu
ngọt
Ôi Sông Thao vẫn dịu dàng bình lặng
Đưa ký ức ta về với tuổi trẻ ngây
thơ.
Trao hết buồn, hết khổ, hết đam mê
Lặng lẽ dịu êm như tấm lòng của mẹ
Uống hết những ưu phiền đang nặng
trĩu lòng ta.
TRỊNH THỊ DUYÊN (Tuy Lộc, Cẩm Khê, Phú Thọ)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét