Về
thôi… rũ mọi ưu phiền
Bao năm xuôi ngược đua chen cuộc đời
Kinh
kỳ áo gấm nổi trôi
Lạnh tanh ánh mắt ai người biết ta.
Về
thôi… không tiếc đâu mà
Công danh phận mỏng, cũng là hư không
Liu
riu còn chút lửa lòng
Thì
về… câu cá bờ ao
Trồng rau ruộng cạn, cuốc cào đồng xa
Rượu
ngon – trăng sáng – bạn già
Uốn cây đầu ngõ, tỉa hoa cuối thềm…
Thì
về… tóc dẫu bạc thêm
Em xưa… nay đã ấm êm phận bà
Có
gì riêng của hai ta
Còn gì của những năm xa tháng đầy?
Nỗi
lòng ngỏ với ai đây?
Mẹ cha thì đã… như mây cuối trời
Chắp
tay con vái lạy Người
Khó hương vấn vít, rối bời nỗi đau!
XUÂN NGUYÊN (Hưng Yên)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét