Mẹ
ngồi vớt ánh sao rơi
Nạm vào trang sách soi đời mai sau
Phải
chăng cuộc sống muôn màu
Khiến đôi mắt mẹ thẳm sâu thành vùng
Mẹ
ươm mầm để gây rừng
Cho màu xanh mãi thắm cùng thời gian
Mẹ
ngồi nhặt hạt nắng vàng
Dẫu
rằng gặp phải bão giông
Nụ cười mẹ vẫn tươi hồng vành môi
Bao
la tình mẹ biển trời
Cho con trọn vẹn cuộc đời yêu thương.
HOÀNG VĂN DƯƠNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét