Cụ Đỗ Thị Đồng. |
Tôi
lau sạch bụi trên tường
Rồi treo lên tấm huân chương của mình
Không
hề coi trọng chữ “Danh”
Tôi đi tìm lại chính mình ngày xưa
Một
thời chinh chiến mộng mơ
Ba lô con cóc cõng thơ lên đường
Những
gì sau tấm huân chương
Là
ngày khát nước, đói ăn
Là cơn sốt rét rụng răng giữa rừng
Những
khi lửa đạn bịt bùng
Nhận lời trăn trối sau cùng gửi nhau
Chiến
trường giục bước vào sâu
Tiếc thương để lại phía sau bạn mình
Dọc
dài suốt cuộc chiến tranh
Lời thề non nước nghĩa tình ngày xưa
Chỉ
còn giữ một bài thơ
Ủ trong trận mạc bây giờ còn tươi
Buồn
vui kỷ niệm cuộc đời
Giấu sau khung kính một thời đạn bom.
ĐỖ THỊ ĐỒNG (Xóm Đàng, Tình Cương, Cẩm Khê)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét