Bài xướng:
Tình em gái quê
Mãi
đợi anh về với ruộng nương
Đồi
ngô, cánh lúa nặng tình thương
Ra
đi vẫn nhớ lòng xao xuyến
Ở
lại không quên dạ vấn vương
Bát
ngát ngô vờn theo gió thoảng
Mênh
mông lúa vẫy đợi màn sương
Nghề
nông vất vả mồ hôi đẫm
Vẫn
nặng tình em tỏa ngát hương.
NGUYỄN THỊ THANH VÂN (Hà Trung, Thanh Hóa)
Bãi ngô ven bờ ngòi Tình Cương.
Bài họa 6:
|
Gửi về quê
Tây
Nguyên anh nhắn với đồi nương
Em
ở quê nhà có nhớ thương!?
Điểm
hẹn dòng sông trao kỷ niệm
Cây
đa bến nước vẫn còn vương
Mưu
sinh cam chịu đời chìm nổi
Nhịp
sống quyên mình sá tuyết sương
Mây
ấm nhắn giùm nơi cắt rốn
Tình
con, đất mẹ… mãi thơm hương.
ĐỖ TRỌNG BÌNH (Liên Nghĩa, Đức Trọng, Lâm Đồng)
Bài họa 5:
Nhớ cố hương
Chốn
cũ ta về để tựa nương
Tình
Cương quê mẹ những yêu thương
Ngày
xưa khốn khó tình trong trắng
Thuở
trước nghèo nàn nghĩa vấn vương
Chế
Nhuệ bây giờ đang đổi mới
Hanh
Cù hiện tại bớt phong sương
Ai
về Nhật Tiến cho ta nhắn:
Khắc
khoải lòng này nhớ cố hương.
HÀN NHUỆ CƯƠNG (Chế Nhuệ, Tình Cương, Cẩm Khê)
Bài họa 4:
Kẻ ly hương
Mơ
về quê cũ với đồng nương
Chơn
chất quê nghèo lắm mến thương
Chợt
nhớ năm nào còn lắng đọng
Gợi
sầu thuở ấy mãi vấn vương
Vui
buồn tâm sự cùng trăng nước
Tan
hợp sẻ chia với gió sương
Tận
đáy tâm hồn lời nhắn gởi
Vần
thơ!... Lưu luyến kẻ ly hương.
TRƯƠNG MINH DIỆP (Long Khánh, ĐồngNai)
Bài họa 3:
Man mác lòng ai
Thấp thoáng nhài thơm trải khắp nương
Mấy cô sơn nữ “Lý mười thương”
Hái chè nón trắng tay thon múa
Bẻ bắp khăn hồng tiếng hát vương.
Bóng dáng xinh tươi chiều nhạt nắng
Giọng cười giòn giã sớm tan sương
Xóm làng rộn rã làm ăn dậy
Man mác lòng ai những sắc hương.
TRẦN NHƯ TÙNG (Việt Trì, Phú Thọ)
Bài họa 2:
Hãy còn
Nào đâu tiếng sáo vọng đồi nương
Quấn quýt bao mùa đã hết thương?
Khóe mắt đăm đăm chờ mãi dặm
Trái tim bối rối đợi còn vương.
Người đi chớ để cành e gió
Kẻ ở thôi đành lá giợn sương
Gừng muối tình quê, nào muốn vậy
Hãy còn cay, mặn thấm ngàn hương.
PHAN TỰ TRÍ (Biên Hòa, Đồng Nai)
Bài
họa 1:
Quê ơi!
Anh vẫn nhớ hoài cảnh rẫy nương
Xa em nay đã mấy mùa thương
Người đi để lại ngàn lưu
luyến
Kẻ ở đong đầy vạn
tiếc vương.
Khoai lúa hạ về nằm đợi nước
Ngô cà đông đến đứng
dầm sương
Quê ơi! Bao nỗi niềm mưa nắng
Chung thủy quanh năm với cố hương.
TRẦN NGỘ
(Bảo Lộc, Lâm Đồng)
* Trân trọng kính mời các thi hữu gần xa
cùng họa tiếp bài thơ này. Bài họa xong xin quý vị vui lòng gửi vào địa chỉ
e-mail: nguoitinhcuong@gmail.com
– Chân thành cám ơn!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét