Mưa
đầu đông giống như người ẩn sĩ
đang
giữ điều gì không dễ gọi ra
lá
bàng xanh mát ngói cũ rêu nhòa
như
vẽ lại mà như đang xóa hết!
Ta
bỗng nhớ một con đường thấm mệt
những
hàng cây lê bước trong mưa
đêm
thao thức một dòng sông chảy xiết
Ta
lại mơ một vùng trời bát ngát
những
cánh chim khao khát đã từng bay
những
câu thơ gọi con người đứng dậy
xoa
dịu nỗi buồn, hóa ngọt đắng cay.
Sau
mưa tạnh là gió về, sẽ lạnh
sẽ
xạc xào, hiu hắt lúc không nhau
giữ
tin nhé, bà Van-gan vừa bảo
mở
lòng ra đón gió xanh vào…
HỮU VIỆT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét