Sông Thao ơi! Sao mà yêu đến thế
Vẫn nhận ra nhau mỗi bận ta về
Ngồi bên bờ, thầm thì nghe sông kể
Chuyện triền ngô, bãi mía,... chuyện làng quê.
Đứng trên cát, sóng ùa theo quấn quýt
Từng đợt ồn ào ngập kín bàn chân
Khi ra xa, lúc lại đến rất gần
Ừ!... Ngoài kia cá cũng đang mừng đấy
Đùa giỡn nhau, tung nước trắng giữa dòng
Chiếc thuyền câu, mái chèo khua sóng dậy
Cá sợ rồi, trốn chạy xuống đáy sông.
Sông Thao ơi! Mùa lũ nước mênh mông
Da đỏ mọng như chàng trai mười tám
Vươn cánh tay lan tới mọi cánh đồng
Ủ chân lúa trong những ngày nắng hạn.
Mùa heo may nước sông thường vẫn cạn
Cát nổi lên chia nước rẽ mấy dòng
Nhìn đôi bờ hiu hắt nghĩ mà thương
Sông lặng lẽ hao gầy như muốn ốm.
Sông Thao ơi! Mỗi khi mùa hè đến
Cùng bạn bè tắm mát lúc chiều tà
Sông như mẹ vỗ về sao trìu mến
Để bây giờ nhớ lắm lúc đi xa.
Sông Thao ơi! Sao mà yêu đến thế
Mong bao giờ cho đến được... ngày xưa
Về bên sông nghe chuyện của đôi bờ
Những buồn vui nơi nhân tình thế thái.
Phú
Lạc Phố, 17-4-2017
NGUYỄN CHÍ ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét