Khi con học đến lớp Mười
Phần
nào đã hiểu sự đời buồn vui.
Một hôm Bầm bảo con ngồi
Để
nghe Bầm kể cái thời sinh con.
Chỉ còn cách Tết mấy hôm
Một
mình Bầm cứ ôm con giữa nhà.
Bố thì lặn lội chợ xa
Bữa ăn củ sắn, củ đao
Thôi
đành Bầm cố nuốt vào lấy no.
Nhìn con đôi mắt lơ mơ
Chúm
đôi môi lại đợi chờ sữa trong.
Nghĩ mà thương đến xót lòng
Hai
bầu teo tóp Bầm đong chẳng đầy.
Tấm thân Bầm mãi hao gầy
Rút
gan, rút ruột tháng ngày cho con.
Cầu mong con được vuông tròn
Mai
sau, sẽ được lớn khôn bằng người.
Phú Lạc Phố, 30-9-2018
NGUYỄN
CHÍ ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét