Những ước mơ xưa đổi khác nhiều
Ta vẫn miệt mài thân đãng tử
Cát bụi phai dần những mến yêu.
Năm năm ta bỏ trường đi biệt
Góc biển đầu non sống hững hờ
Hoa bướm thư sinh quên lãng hết
Chuyện lòng như một thoáng thu sơ.
Có một đôi lần ta ghé phố
Về ngang trước cổng thấy buồn tênh
Em vẫn hồn nhiên cùng sách vở
Đâu biết đời ta nhiều lênh đênh.
Bây giờ ta chẳng còn mơ ước
Như thuở chờ em trước cửa trường
Bao nhiêu hoài bão trôi theo nước
Mộng cũng chia xa mấy ngả đường.
Những lúc vô tình trên gác vắng
Ta ngồi nhớ lại bạn bè xưa
Không dưng mà cả hồn mây trắng
Mây trắng hồn ta mãi chẳng vừa.
Ta rót nhục vinh đầy chén rượu
Một mình uống cạn hết buồn vui
Hình như hoa cúc tàn trong chậu
Rụng xuống lòng ta chút ngậm ngùi.
LÊ ĐÌNH LỘNG CHƯƠNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét