Con về thăm lại vườn xưa
Mảnh vườn Ưu Bát hương đưa thưở
nào.
Về đây lòng thấy nao nao
Vườn xưa còn đấy tìm đâu dáng
Người.
Vàng son một thuở vào đời
Sen hồng bảy bước nhạc trời hân
hoan
Trần gian ngập ánh hào quang
Con về thăm lại yêu thương
Cảnh xưa hoang phế, vô thường
tháng năm.
Bên hồ soi bóng lặng thầm
Những mong dư ảnh nghìn năm hiện
về
Chân quanh dưới cội Bồ Đề
Chạnh lòng tủi phận xa quê lạc
loài.
Đường trần mấy độ u hoài
Bao mùa đếm những tàn phai, ngậm
ngùi...
Về đây, về với Phật rồi!
Dù vườn xưa vắng bóng Người, mỗi
con
Lum-bi-ni thuở huy hoàng
Ngày con về đến tưởng còn vọng âm.
Ôi Ưu Đàm đóa nghìn năm!
Mà con xưa đã biệt tăm chẳng về.
Chiều nay đốt nén nguyện thề
Dừng chân, thôi bước sơn khê lạc
lầm.
Để mùa Phật Đản hằng năm
Con còn thấy Phật bước thầm trong
con...
THÍCH TÁNH TUỆ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét