Tháng bảy về
thương quá những ngày mưa
Cơn gió nhỏ mồ côi dỗ mình vào xa vắng
Những bông phượng cuối mùa tắt dần
trong thinh lặng
Tháng bảy về
giấc ngủ vẫn còn thơm
Hương của tóc ướt mềm năm tháng cũ
Những yêu thương trở mình trong nỗi
nhớ
Quả tim tôi gom ký ức không màu.
Tháng bảy đi qua mùa thiếu nữ,
đi qua mối tình đầu
Em cất những hạt mưa vào trong đôi mắt
biếc
Hoa ngâu nở vàng cho mùa hè cháy hết
Tôi kể chuyện tình tháng bảy em
nghe...
PHẠM THỊ NGỌC THANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét