Thưa
cha mẹ!
Biết
mình “trưởng” của nhà ta
Đã gắng rèn luyện từng là học sinh
Con
muốn được sống yên bình
Chứ đâu lại phải đi tranh thế này?
Giàn khoan
sừng sững thả đây
To cao ngất nghểu lớn thây, ai bằng?
Cứ như
giữa biển dựng… Lăng
Tập
Cận Bình nó quá ngông
Ngang nhiên đi cướp biển Đông thế à?
Nhận
vơ, nhận váo về ta
Xưng xưng dám nói của nhà, bố ơi!
Xưa
từng bị đánh mê tơi
Sông chìm, bộ chết, xác phơi chất gò
Giờ
biển nó vẽ “lưỡi bò”
Xua chúng con… liếm, để cho chúng giàu.
Con
biết mẹ xót, cha đau
Con chết tiệt giống đời sau chẳng còn!
Cận
Bình bắt ép chúng con
Xâm phạm lãnh hải, nước non của người
Con sẽ
tìm cách bố ơi!
Thoát khỏi lũ quỷ giữ đời của ta!
CON THÂN YÊU CỦA CHA MẸ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét