Nỗi lòng về với Sông Thao
Đêm buông ngọn sóng vỗ vào thơ ai...
Bờ lau tiếng gió thở dài
Giọt thời gian thổn thức ngoài mái hiên
Áo cơm gánh nợ cùng duyên
Cầm bàn tay xót bàn tay
Đong đầy lam lũ héo gầy bến sông.
Tiếc chi vạt bấc sương đông
Buông lòng... tê tái... Em không còn gì.
Cẩm Khê rứt áo ra đi
Đắng lòng làm cuộc chia ly dặm dài.
Vái trời nhẹ nợ bờ vai
Tóc em xanh chút nắng mai luân hồi.
TRỊNH NGÂN DUYÊN
(Tuy Lộc, Cẩm Khê)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét