Mừng Phật đản – soi lại mình
Thôi trồng cừu hận điêu linh đoạn
trường
Phật là bản
quán hoa hương
Phật đã về ba
ngàn năm
Mà con thì cứ
chằm hăm giựt giành
Mầm thương yêu
ngắt đoạn đành
Vun gốc đố kỵ
để hành hạ nhau.
Từ núi cao đến
biển sâu
Tép tôm sóng
nước nghẹn ngào quẩy van
Bởi loài người
quá dã man
Gieo mầm ba độc
bón bàng hoàng đau.
Khi con tắt
niệm tìm cầu
Mới hay áo gói
ngọc châu trong ngần
Như cây cỏ cứ
vô ngôn
Mà hương thơm
mãi giữa nguồn không hai.
Con nay quỳ
dưới Phật đài
Nghe mầm rạo
rực đạo khai tâm thiền
Chăm lòng rủ
hết não phiền
Nuôi vô ưu nở
giữa miền sắc không!
LÊ ĐĂNG MÀNH
Theo: ledangmanh.blogspot.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét