Ta đánh thức giấc mê giữa chiều tháng năm
Phượng đỏ cháy bập bùng lên khao khát
Tiếng ve nào ru nhau khàn giọng hát
Cơn mưa qua mềm phiến lá ngủ ngày
Gọi mùa gọi nhớ gọi áo bay
Mười chín năm nụ tầm xuân cháy lên khúc hạ
Em ngày ấy cánh sen hồng còn tỏa ngát hương say?
Vạt nắng nào đọng lại giữa giờ chơi
Đi qua mau thời lấm lem bụi phấn
Phai trong nhau nỗi niềm chưa vướng bận
Em về tóc bay áo phai màu nắng...
Để bao giờ thôi nhớ nhung khoảng lặng
Vạt mây chiều hay vạt áo trắng bay ?
Cuốn những vòng xe đời trôi vội vã...
Chở thâm trầm vào hạ... Nuối tiếc mùa đi...!
HUỲNH THỊ
QUỲNH NGA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét