Thiện và
ác đi với nhau như bóng với hình
Ở đâu có thiện ở đó có ác
Ở đâu có người chính nhân quân tử
Ở đó có kẻ vô lại dấu mình
Thời mạt
pháp, kẻ ác tràn đầy trong vũ trụ
Nào hắc thủ, lạn quỉ
Nào những tà linh
Vũ trụ
bị ô nhiễm
Địa cầu như thùng thuốc nhuộm
Nhân loại không còn ước thúc tâm pháp
Không
còn quy phạm đạo đức
Vạn vật, từ cây cỏ đến con người đều mang nghiệp nặng.
Kẻ ác
luôn làm điều ác, bất chấp thủ đoạn
Vì tâm của chúng chứa nọc độc
Vì mắt của chúng mù lòa
Không biết “lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó
thoát”.
Làm dân
bất trung
Làm trò bất nghĩa
Làm con bất hiếu
Làm chồng bất lương
Là tứ đại gian ác.
Một Trần
Ích Tắc, một Lê Chiêu Thống,
Vết nhơ lịch sử còn ghi
Một Trần
Sỹ Mỹ phụ nghĩa vong tình,
Dẫu là quan phò mã triều đình,
Vẫn bị Bao Thanh Thiên trảm quyết.
Kẻ ác
khi trút hơi thở cuối cùng
Dẫu sám hối đã muộn
Dẫu có mời hàng trăm nhà sư đọc kinh tụng niệm
Diêm vương vẫn tống vào địa ngục để giam.
Người
thiện và làm việc thiện khác nhau
Làm thiện tâm phải vô vi:
Không mưu cầu danh lợi
Không thương hại
Lòng phải chân thành, hoan hỷ, nhân ái, từ bi.
Đến chùa
cúng dường Tam Bảo đề cầu phước,
Không phải là việc thiện
Phật Tổ không có kho chứa phước để ban
Ngài chỉ có thiện tâm giúp người tu luyện
Phản bổn
quy chân.
“Của cha mẹ nên để trên gác”
“Của đánh bạc để ngoài sân”
“Của phù vân để ngoài cổng”.
Một đồng
xu làm ra bằng sức lao động
Quý hơn hàng triệu đồng tiền bất nghĩa không đổ mồ hôi
“Cứu một
mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp phù đồ.”
“Bất thất giả bất đắc”,
Không mất thì không được, đạo lý muôn đời.
Đường
Tăng khi đến đất Phật
Muốn lấy kinh phải đổi bình bát
Đừng
nghĩ đó là chuyện hối lộ ở Cực LạcTây Phương
Bậc chân sư tâm vô vi không chấp trước.
Không
phân biệt: Qúy tiện, thành bại, được mất, sang hèn, hơn thiệt, sướng khổ…
“Của biếu là của lo, của cho là của nợ”
Nợ tiền bạc dễ trả, nợ ân đức khó trả
Lúc Hàn
Tín gặp bước đường cùng
Nhờ bát cơm Phiếu Mẫu cưu mang
Lúc ngài cầm ấn Tề Vương
Ngài đem nghìn vàng trả nghĩa.
Tiền của
là vật ngoài thân
Lúc sinh đã không đưa đến
Lúc chết ai được mang đi.
“Thịch
cực tắc suy”
Trăng tròn rồi phải khuyết
Mặt trời đứng bóng thì xế tà
Trẻ rồi sẽ già
Vạn vật đều bị luật vô thường tàn phá.
“Thiện
giả thiện báo”
“Ác giả ác báo”
Gieo nhân nào gặt quả đó
Trồng đậu được đậu
Trồng dưa được dưa.
04/01/2015
MINH HUY
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét