Bà
hay ngồi cửa nhìn ra
Những năm hạt thóc bạc qua tóc người
Những
năm nửa mếu nửa cười
Cả
tuần cháu nhớ thương bà
Chiều ngồi bậc cửa nhìn ra chân trời
Mẹ
nghèo, cháu được bà nuôi
Nước mắt chảy ngược đừng cười ngày xưa.
Đồng
quà tấm bánh để chua
Bà đâu còn nữa mà đưa dâng bà
Biết
thương chiều đã tối nhòa
Chỉ còn bậc cửa bóng bà nhìn đâu.
NGUYỄN HƯNG HẢI
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét