Bầm ơi! Đã mấy xuân rồi...
Bầm đi xa mãi, con ngồi nhớ thương
Bầm xa, xa tít thiên
đường
Dương gian lắm nẻo vô thường... Bầm ơi!
Vắng Bầm khô cạn bình
vôi
Ngõ chùa thỉnh một tiếng
chuông
Ngày qua trễ nải chiều buông thẫn thờ.
Đêm về nấc nghẹn vần
thơ
Nhạt nhòa con chữ ngẩn ngơ nhớ Bầm...!
LÊ HOÀI PHƯƠNG (Việt Trì)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét