Lớn lên trong tiếng à ơi...
Câu
thơ dịu ngọt đượm lời ca ngâm.
Quê mình: Mẹ gọi là Bầm
Bao
nhiêu gian khó lặng thầm chăm lo.
Khổ đau nhiều hóa lời thơ
Hát ru cho vợi chờ mong
Chồng
con đánh giặc đầu sông, cuối trời...
Tình quê, tình đất, tình người
Tình
Bầm ấm mãi muôn đời không phai.
NGÔ
ĐỨC TÂM
* Bài viết hưởng ứng cuộc vận động viết về Bầm trên quê hương Phú Thọ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét