Nơi
xứ lạ! Đã bao năm bươn chải
Từ
lúc tóc xanh, nay đã đổi màu
Đã
bao mùa thoang thoảng hoa ngâu
Nơi
xóm nhỏ vẫn đong đầy nỗi nhớ!
Chiều
xứ lạ! Vẫn nhớ về một thuở
Tiếng
à ơi... vời vợi trưa hè
Gió
chiều quê kẽo kẹt cành tre
Đêm
xứ lạ! Nhiều khi ta thổn thức
Thuở
chiến tranh ba lô khoác lên đường
Để
lại đằng sau bao nỗi vấn vương
Con
đò nhỏ dòng sông quê mát rượi.
Nơi
xứ lạ! Lúc trẻ trung dong duổi
Tóc
điểm sương nhớ quê cũ nôn nao
Nhớ
khóm tre, vườn cải, cầu ao,...
Nhớ
bát cơm thơm chiều nay bầm nấu.
Hương
quê đó đã từng ngày thẩm thấu
Hơi
thở nồng nàn từ nơi ấy sinh ra
Nơi
hoa xoan nở tím tháng ba
Gió
khẽ lay cánh vương đầy trước ngõ.
Hương
quê đó là những đêm trăng tỏ
Bên
cầu ao ngồi khỏa nước ngắm trăng
Đếm
vì sao in đáy nước lăn tăn
Mây
lang thang tìm ngôi sao ưng ý.
Hương
quê đó đã bao năm rồi nhỉ
Viết
lên đi những nỗi nhớ vô vàn
Gửi
tấm lòng thương mến với thời gian
Gửi
con đò – gửi dòng sông thuở ấy...
Hà Nội, 10-7-2018
TRẦN
TRỌNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét