Mưa rơi
Lộp độp mưa rơi
Trên tàu lá cọ những lời ngày xưa
Lối về bất chợt cơn mưa
Nép chung tàu cọ gió lùa tóc vương
Cái hôm bộ đội lên đường
Mưa rơi
Ràn rạt mưa rơi
Trên tàu lá cọ những lời yêu thương
Ai người biền biệt tiền phương
Tám năm là mấy chiến trường anh ơi
Héo trăng mười bảy giữa trời
Ngực gầy theo tuổi đợi người đi xa
Nhớ anh sang với mẹ già
Cành cau trước ngõ như là tủi thân
Dột vào mái cọ mấy lần
Lạnh lùng mưa có chia phần riêng ai
Ngoài kia
Mưa vẫn còn rơi
Trên tàu lá cọ những lời ngày xưa.
PHÙNG PHƯƠNG QUÝ
– Theo: www.vanhocnghethuatphutho.org.vn
1 nhận xét:
PHƯƠNG QUÝ – Tình người xứ cọ
…“Lộp bộp mưa rơi”, “Ràn rạt mưa rơi”... là những câu thơ Phùng Phương Quý viết về tiếng mưa rơi trên tàu lá cọ. Mưa giọt thẳng thì âm thanh nghe lộp bộp, bồm bộp; có gió tạt xiên thì nghe ra ràn rạt, rào rạt trên đầu. Chỉ ở lá cọ mới có cái âm thanh đặc thù ấy trong mưa. Và chỉ có ở những vùng trung du đặc trưng như Phú Thọ mới có nhiều cọ như thế. Tác giả Phương Quý đã dùng ngay cái nét đặc hữu ấy của quê nhà để đặt tên cho tập thơ của mình là “Mưa trên lá cọ”. Từ đó, hình ảnh và hình tượng lá cọ cứ trở đi trở lại trong nhiều bài thơ Phương Quý: “Che chung dưới tàu lá cọ/ Tiếng mưa khúc khích trên đầu”
Đó là lời bình của TẠ VĂN SĨ
Đăng nhận xét