Bầm tôi ngót chín mươi rồi
Hàm
răng, đôi mắt, nụ cười, thật duyên
Đời Bầm muôn nỗi ưu phiền
Dọc
ngang chèo lái con thuyền... khéo tay
Bầm khua gạt hết đắng cay
An
bài hưởng dưỡng xum vầy cháu con
Sánh cùng trời biển nước non
Giang
tay Bầm hái lộc tròn bách niên.
TUYẾT ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét