Bao năm Bầm vẫn lưng còng
Cắt
từng gié lúa trên đồng quê ta
Ngẫm mà con thấy xót xa
Tay
trần lúa cứa trầy da lần hồi
Trán Bầm bao giọt mồ hôi
Chảy
quanh gò má rồi rơi xuống đồng.
Một đời lam lũ nhà nông
Dậy từ sáng sớm hôm mai
Tay
vơ, tay cắt miệt mài quá trưa.
Bữa ăn mấy quả cà dưa
Lạc
vừng giã muối cho vừa miếng cơm
Một siêu nước vối tươi thơm
Giải
lao Bầm uống dịu cơn oi nồng...
Nhớ Bầm, lòng lại càng thương
Cũng
là một kiếp vô thường mà thôi
Vậy sao khổ thế người ơi!
Vô
tư Bầm nở nụ cười bình an
Mỗi lần đến bữa con ăn
Bưng
cơm lại nghĩ nhọc nhằn Bầm ta
Thương nhiều nhưng chẳng nói ra
Mỗi
lần nghĩ thấy mắt nhòa lệ rơi.
Phú Lạc Phố, 22-9-2017
NGUYỄN CHÍ ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét